ngheo toi gi dau
Đối diện nguy cơ tù tội, Neymar đổ hết lên đầu cha. Đặng Lai, 07:16 19/10/2022. ĐỌC BÀI - 2:14. Tiền đạo Neymar vừa phải hầu tòa ở Barcelona để giải quyết vụ việc anh bị tố cáo khai gian nhằm trốn thuế. Trong lúc khai trước toà, ngôi sao của PSG đã đổ mọi trách nhiệm
Tiêu chuẩn nghèo tại thành phố Hồ Chí Minh năm 2004 là thu nhập bình quân đầu người dưới 330.000 đồng/tháng hoặc 4.000.000 đồng/năm (tương ứng 284USD/năm thấp hơn tiêu chuẩn 360 USD/năm của quốc tế). Nghèo tương đối [ sửa | sửa mã nguồn] Trong những xã hội được gọi là thịnh vượng, nghèo được định nghĩa dựa vào hoàn cảnh xã hội của cá nhân.
Rà soát lại, để phân bổ thêm chỉ tiêu giảm nghèo cho TP. Huế; xây dựng 16.008 phương án thoát nghèo cho từng hộ nghèo. Sở Lao động, Thương binh và Xã hội, Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn rà soát, đánh giá nhu cầu việc làm, sinh kế của người dân để hỗ trợ; Sở
Nếu tôi cũng làm như em dâu thì bà sẽ chia đôi số tiền cho hai con trai. Đằng này tôi lại vứt luôn túi khoai tây ra thùng rác nên bà mới dồn hết cho con trai út tiền mà không cho vợ chồng tôi xu nào. Tôi tức tối, uất ức nói với chồng thì anh thở dài bảo cũng do tôi chứ
Bước 1. Đầu tiên, tất nhiên tivi của bạn cần có ứng dụng FPT Play (hầu hết Internet tivi, Smart tivi hiện nay đều có) và được kết nối mạng. Bước 2. Bạn đăng ký một tài khoản FPT Play và đăng nhập trên tivi. Bước 3. Xem bóng đá Ngoại hạng Anh trên tivi bằng ứng dụng
mimpi bersetubuh dengan orang lain menurut primbon jawa togel. Bạn đang xem trang tiếng Việt không dấu! Click vào link sau để xem trang tiếng Việt có dấu Vì Nghèo Toi ngheo nen nguoi bo ra diToi tinh gi dau ma chang noi mot loiHen uoc bao lau roi bay gio xa cach troi no phu ngheo hay saoMa nguoi giau sang gio em am ben nangNgheo kho khong ai mang nen chap nhan ma thoi.[DK]Vi ngheo ma toi gio day mat em roiVi ngheo ma toi don coi buoc trong doiNguoi danh quen, quen con pho nhoQuen di tat ca, quen ca nguoi tinh ngay gio chi con minh toi thoiTai vi ngay xua nguoi me kiep dua doiNguoi ta bo toi roi oi cung vi ngheo ai oi.
Tâm sự Thứ năm, 8/6/2023, 0000 GMT+7 Tôi về nhà chồng khi mẹ chồng đã mất 23 năm, bố chồng ở vậy nuôi các con khôn lớn. Bố mẹ chồng tôi sinh được chín người con, bảy con trai và hai con gái, chồng tôi là thứ sáu trong nhà. Tuy không có mẹ nhưng các con của bố đều trưởng thành, bảy trong chín người là kỹ sư, bác sĩ, cao đẳng,... các ngành nghề. Ba mươi năm được làm con dâu của bố, đến giờ bố đã đi xa nhưng với tôi, bố chính là người đàn ông, người cha mẫu mực nhất, một người được cả dòng họ, đại gia đình tôn kính. Chín người con, bảy người con trai với bảy cô con dâu, ai cũng thương bố như cha ruột của tôi về làm dâu, gia đình chồng nghèo lắm. Các chị dâu kể lại trước đó còn rất khó khăn, mỗi ngày chỉ ăn một bữa cơm độn ngô khoai sắn. Chị dâu cả kể "Nhà đông em nên vừa mang nồi cơm ra, chị ngồi đầu nồi xới cơm cho các em một lượt, đến lượt chị thì nồi đã hết cơm rồi". Mẹ mất để lại gánh nặng cả gia đình đông con trên vai bố. Lúc đó bố mới hơn 40 tuổi, có một cô ở làng bên thương bố muốn về ở cùng, anh em họ hàng cũng mong bố cưới cô về để cô đỡ đần đàn con, bố đỡ vất vả hơn. Tuy nhiên bố không đồng ý, sợ cưới cô về bố sẽ phải có thêm con, sợ không dành trọn vẹn tình thương để lo cho các con và cũng sợ cô ấy khổ thêm. Bố quyết định ở vậy chăm lo cho các con khi mới hơn 40 tuổi, con út còn chưa đi học. Nghèo, thiếu thốn đủ bề nhưng các con bố sinh ra vô cùng thương nhau, đùm bọc học hành và trưởng thành. Cả gia đình ai cũng hiền lành, tốt tính, luôn nghĩ cho người các con của bố trưởng thành, lấy vợ lấy chồng, tuy bảy cô con dâu mỗi người mỗi tính nhưng khi về làm dâu của bố đều yêu đại gia đình chồng như gia đình mình. Hơn 30 năm làm dâu cũng hơn 30 cái giỗ của mẹ chồng, duy nhất một lần tôi không về dự vì mới sinh con, còn tất cả chúng tôi dù làm ở gần hay ở xa tận đâu cũng về đoàn tụ làm giỗ cho mẹ và động viên bố. Các chị dâu vào bếp nấu ăn, mỗi lần giỗ là cả chục mâm cơm cho các con cháu về tề tựu. Cuối mỗi bữa ăn đều họp gia đình để bố thông báo việc làng việc họ hàng, những việc cần đóng góp xây dựng làng xã, tu sửa từ đường... và các con kể chuyện gia đình riêng của mình. Những câu nói của bố trở thành chân lý đối với tôi. Bố nói "Bàn tay có ngón dài ngón ngắn, trong gia đình hay xã hội cũng thế, có người thế nọ thế kia. Ai thế nào là một phần do điều kiện, hoàn cảnh mang lại và cả việc được học hành, nhận thức tạo nên. Nếu mình hơn họ, đừng so đo với họ, nhất là với anh em ruột thịt". Bố nói "Bố không cần các con làm điều gì cao sang cho bố, chỉ cần anh chị em biết thương nhau, đùm bọc, đó là cách báo hiếu giá trị nhất với bố". Những câu nói của bố đến giờ vẫn là chân lý sống của tôi, cũng là mong ước của tôi với các con của ngày cuối đời, bố rất minh mẫn, đau bệnh đi viện rồi về nhà, dù bệnh đau thế nào cũng không kêu than. Thấy bố đau, các con muốn đưa vào viện tiếp nhưng bố nhất định không đi. Bố bảo biết bệnh thế nào, không đi viện nữa đâu. Bố tỉnh táo đến phút cuối cùng, còn hôn các cháu nội rồi huyết áp tụt dần và lặng lẽ ngủ thật sâu. Bố tôi hưởng thọ 95 tuổi với gần 150 người vừa con vừa cháu ruột thịt do ông sinh ra. Ngày bố mất, tôi khóc rất nhiều, thương bố bằng tất cả tình yêu thương như một người con gái của bố. Khi viết những dòng này, nước mắt tôi đang rơi. Bố yên nghỉ nhé. Cả đời này con vô cùng hạnh phúc vì được làm con dâu của bố. Thương nhớ bố vô vào đêm trước ngày giỗ HàĐộc giả gọi vào số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Vè tôi nghèo Nghe vẻ nghe ve Nghe vè tôi nghèo Nghèo tanh, nghèo hôi Nghèo lồi mắt cá Nghèo sạt xương hông Nghèo không gạo nấu Nghèo thấu Ngọc Hoàng Nghèo tàn, nghèo mạt Nghèo khạc ra tro Nghèo ho ra máu Nghèo lủi vô bờ Nghèo lờ con mắt Nghèo thắt ống chân Nghèo sưng cần cổ Nghèo lỗ máu đầu Nghèo cực như trâu Một xâu, hai thuế Cùng thể loại Vè phu làm đường lên Tam Đảo Tôi có nhời thăm u cùng bá Ở trên này khổ quá u ơi Khi nào thong thả mát giời Mời u quá bộ lên chơi vài ngày Làm kíp chả được tiền ngay Phải ăn gạo ngữ của thầy cai Sơn Một đồng mười sáu bơ đơn Đong đi đong lại chỉ còn mười lăm Thầy cai cứ đứng chăm chăm Hễ ai hút thuốc lại nhằm cắt công Trời mưa có thấu hay không Quanh năm chẳng có một đồng thừa ra Lấy gì đồng bánh, đồng quà Lấy gì mà gửi về nhà nuôi con Mười năm làm ở đỉnh non Ở nhà cha mẹ vợ con mất nhờ Thân tôi khổ đến bao giờ? Vè ở mướn Nghe vẻ nghe ve Nghe vè ở mướn Muốn cho sung sướng Sanh tật quáng gà Đi thì đầu ngả tới ngả lui Thân tôi ăn cơm muối mặn Ăn rồi uống hai tô chẵn chọt Đầu đội nón chút Vai vác cuốc cùn Mần giùm mong cho mau tối Tối về ăn ba hột cơm Đầu hôm còn lao xao Khuya lại vắng hoe Chủ kêu làm bộ không nghe Ngủ thêm chút nữa Vè thuế Năm nay kinh tế Không tiền đóng thuế Lính bắt, lính còng Vợ con khóc ròng Mấy ông thiệt tệ Tháng này thuế vụ không lo Cơm ăn không no Tiền đâu mà đóng Vè đi ở Tóc quăn chải lược đồi mồi Chải đứng chải ngồi, quăn vẫn hoàn quăn Nên thì tớ ở tớ ăn Không nên tớ giã đầu quăn tớ về. Tháng năm công việc ê hề Thằng ở ra về, chủ phải cưỡi trâu. Giã ơn chúng bạn chăn trâu, Tớ về đồng bãi hái dâu, chăn tằm. Tớ ở chưa được nửa năm, Chủ nhà mắng tớ, tớ nằm không yên … Vè đi phu Cửa Rào Từ ngày có mặt thằng Tây Phu phen tạp dịch hàng ngày khốn thân! Tai vạ trửa dân Hắn mần đã nghiệt Khắp nơi ráo riết Giở sổ đếm người Kể chi lão phụ con trai Người đi phu cũng tội Kẻ ở nhà cũng tội Vua quan bối rối Họ đập đánh lút đầu – Phu phải đi cho mau Việc quan cần cho kịp! Một ngày phải kíp Để kiểm phu chợ Lường … Có cùng từ khóa Sinh vô gia cư, tử vô địa táng Sinh vô gia cư, tử vô địa táng Từ ngày “bảo hộ” đảo lai Từ ngày “bảo hộ” đáo lai Thuế thân đồng mốt, sưu sai bốn ngày Đói trong ruột không ai biết Đói trong ruột không ai biết Rách ngoài cật lắm kẻ hay Bây giờ túng lắm em ơi Bây giờ túng lắm em ơi Bán hết cái nồi cho chí cái vung Còn mười thước ruộng ngoài đồng Cửa nhà sạch hết trông mong nỗi gì Còn được cái ổ lợn con Nuôi chi ngoắt nghéo gầy mòn khốn thân Ăn thì chả có mà ăn Bán đi trả nợ cho xong, mẹ mày Kẻo mà nó kẹp đêm nay Đôi chân kẹp phản, đôi tay kẹp giường Giá nhà tôi đáng một nghìn Cầm bằng mấy chục cho liền đêm nay Bảy chục chẳng đủ nợ này Hai chân kẹp phản, hai tay kẹp giường Lạy ông tha kẹp cho tôi chạy tiền Tôi về tôi bán vợ tôi Lấy ba chục nữa cho đầy một trăm Mai sau đói rách cơ hàn Mai sau đói rách cơ hàn Phụ mẫu dức bẩn thì nàng khổ thân Vĩnh Hưng sưu thuế nặng nề Vĩnh Hưng sưu thuế nặng nề Bồng con dẫn vợ tôi về quê tôi Cơm mô no chó, ló mô no gà Cơm mô no chó Ló mô no gà Đói nghèo sinh hư, no dư sinh tử tế Đói nghèo sinh hư No dư sinh tử tế Tay vo miệng lủm Tay vo miệng lủm Từ năm Bính Tý đến giờ Từ năm Bính Tý đến giờ, Đồng điền bạch lạng bỏ đi thế này Dân ta đói khổ lắm thay, Công sưu công ích kẹp ba ngày chưa tha Đời ông cho chí đời cha, Đời nào khổ cực cho qua đời mình Thuế điền rồi lại thuế đinh, Thuế thuốc, thuế rượu, sát sinh, thuế đò. Năm ngày “công ích” phải lo, Chạy vạy không được bán bò mất thôi! Bán đi đặng nộp cho rồi, Miễn sao thoát khỏi tanh hôi ngục hình. Ngọc Hoàng Thượng Đế Thường được gọi tắt là Ngọc Hoàng, cũng gọi là Ngọc Đế hoặc Thiên Đế, vị vua tối cao của bầu trời, cai quản Thiên đình trong quan niệm của Trung Quốc và Việt Nam. Theo thần thoại, Ngọc Hoàng Thượng Đế là người trần, tu luyện một nghìn bảy trăm năm mươi kiếp, mỗi kiếp mười hai vạn chín nghìn sáu trăm năm. Ngọc Hoàng cai quản toàn bộ lục giới Nhân, Thần, Ma, Yêu, Quỷ, Tiên. Hình tượng Ngọc Hoàng Lỗ máu Đỗ máu vì đánh nhau hoặc va chạm mạnh phương ngữ. Xâu Cũng gọi là sưu, món tiền mà người đàn ông từ mười tám tuổi trở lên phải nộp sưu thế, hoặc những công việc mà người dân phải làm cho nhà nước phong kiến hay thực dân đi xâu. U Tiếng gọi mẹ ở một số vùng quê Bắc Bộ. Kíp Gấp, vội. Từ này có nguồn gốc từ chữ Hán Việt cấp. Gạo ngữ Chú thích này đang để ngỏ. Nếu bạn có thông tin về Gạo ngữ, hãy đóng góp cho chúng tôi. Cai Người trông coi trong các công trường, nhà tù thời phong kiến, Pháp thuộc. Ống bơ Vỏ lon đồ hộp. Trước dân ta hay dùng vỏ lon sữa đặc để đong gạo. Ống bơ Quáng gà Mắt nhìn không rõ vào ban đêm hay trong điều kiện thiếu ánh sáng, như lúc chiều tối. Đồi mồi Một loài rùa biển, mai có vân đẹp nên thường bị đánh bắt để làm đồ mĩ nghệ lược, vòng tay, vòng đeo cổ.... Những đốm nám trên da hoặc trái cây cũng gọi là vết đồi mồi. Con đồi mồi Giã Như từ giã. Chào để rời đi xa. Giã ơn Cảm tạ ơn. Kíp truyền thu lễ, trao lời giã ơn Nhị Độ Mai Dâu tằm Loại cây thường được trồng hai bên bờ sông, chủ yếu để lấy lá cho tằm ăn. Lá và rễ dâu cũng là vị thuốc đông y. Quả dâu tằm chín cũng có thể dùng để ăn hoặc ngâm rượu, gọi là rượu dâu tằm. Ở nước ta, dâu có nhiều giống dâu bầu, dâu da, dâu cỏ, dâu tam bội... Lá và quả dâu tằm Tằm Còn gọi là tằm tơ, ấu trùng của loài bướm tằm. Tằm ăn lá dâu tằm và nhả tơ thành kén. Tằm đã sẵn sàng nhả tơ được gọi là tằm chín, có màu vàng óng hoặc đỏ nâu bóng, trong suốt. Tơ tằm dùng để dệt lụa và có giá trị kinh tế cao. Tằm đang ăn lá dâu Kén tằm Dân phu Người dân lao động phải làm những công việc nặng nhọc trong chế độ cũ phu xe, phu mỏ, phu đồn điền. Tạp dịch Những việc lặt vặt từ Hán Việt. Trửa Giữa phương ngữ Bắc Trung Bộ. Mần Làm phương ngữ Trung và Nam Bộ. Như mần ăn, mần việc, đi mần... Nghiệt Ác nghiệt, nghiệt ngã. Chợ Lường Tên dân gian của chợ Đô Lương, một ngôi chợ nay thuộc địa phận huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Thời Pháp thuộc, chợ là địa điểm tập trung dân phu để đi làm đường. Đến bây giờ, chợ Lường vẫn được coi như là biểu tượng của cảnh bán buôn sầm uất, tấp nập trong vùng. Sinh vô gia cư, tử vô địa táng Nghèo khổ Sống không có nhà ở, chết không có đất chôn. Bảo hộ Giúp đỡ và che chở. Trước đây thực dân Pháp lấy danh nghĩa bảo hộ để xâm lược nước ta và nhiều nước khác. Đáo lai Đến từ Hán Việt. Thuế thân Cũng gọi là thuế đinh hay sưu, một loại đóng theo đầu người dưới chế độ phong kiến hoặc quân chủ. Trong lịch sử nước ta, thuế thân có từ thời nhà Lý, kéo dài đến hết thời thuộc Pháp. Cật Toàn bộ phần phía sau lưng. Còn có nghĩa khác là quả thận, nhiều nơi còn gọi là bầu dục. Chí Đến, kéo dài cho đến từ Hán Việt. Phản Bộ ván dùng để nằm hoặc ngồi như giường, chõng, thường từ 1-3 tấm ván ghép lại, đặt trên một bộ chân vững chãi. Có một số loại phản khác nhau như phản gõ còn gọi là "bộ gõ" hay "ngựa gõ" là phản làm bằng gỗ gõ, phản vuông có mặt phản hình vuông, phản giữa, phản chái do vị trí phản đặt ở trong nhà. Mặt phản không chạm, tiện, chỉ cần cưa, cắt thẳng, bào láng, đánh bóng. Bộ chân đế phản ở các nhà khá giả thì được tiện hình trang trí khá tinh xảo. Theo tôn ti trật tự ngày xưa, ngồi phản phải xét ngôi thứ, chứ không phải ai muốn ngồi phản nào cũng được. Bậc trưởng thượng thường ngồi giữa phản, vai vế thấp hơn ngồi ở mé bên. Tương tự, chỉ có bậc trưởng thượng mới được ngồi phản giữa, đặt ngay chính giữa nhà. Vai vế thấp hơn phải ngồi phản chái đặt ở gian chái tây hướng ra vườn. Phản gỗ Cơ hàn Đói cơ 飢 và lạnh hàn 寒. Chỉ chung sự nghèo khổ cơ cực. Bạn ngồi bạn uống rượu khan Tôi ngồi uống nỗi cơ hàn bạn tôi! Gặp bạn ở chợ Bến Thành - Hoàng Đình Quang Phụ mẫu Cha mẹ từ Hán Việt. Dức Mắng nhiếc. Còn nói dức bẩn phương ngữ Trung Bộ. Vĩnh Hưng Địa danh nay là một huyện phía Tây Bắc tỉnh Long An, biên giới giáp Campuchia, nằm ở vùng sâu của Đồng Tháp Mười, hàng năm chịu ảnh hưởng nặng nề của lũ lụt. Sưu thuế Sưu hay xâu là số ngày người dân phải tham gia lao động công ích, nhưng cho phép nộp bằng tiền để thuê người làm thay; thuế là số tiền hoặc hiện vật người dân phải nộp cho chính quyền. Mô Đâu, nào phương ngữ Trung Bộ. Ló Lúa phương ngữ Bắc Trung Bộ. Lủm Nuốt gọn một miếng thường là miếng nhỏ phương ngữ Trung Bộ. Đồng điền bạch lạng Đồng ruộng trắng trơn, mất mùa. Sưu dịch Cũng gọi là công dịch, dao dịch hoặc công ích, một loại thuế thân nhưng không nộp bằng hiện kim hay phẩm vật mà nộp bằng sức lao động. Ở nước ta, sưu dịch có từ thời Hậu Lê hoặc sớm hơn. Dưới thời Pháp thuộc, người dân có thể nộp tiền thế bằng tiền hoặc thuê người khác làm thay. Thuế điền thổ Gọi tắt là thuế điền, cũng gọi là thuế ruộng đất, loại thế mà người có ruộng phải đóng. Năm ngày công ích Một chính sách do thực dân Pháp lập nên ở Trung Kỳ, theo đó mỗi công dân đến tuổi phải làm thêm năm ngày lao động công ích. Đặng Được, để, nhằm từ cũ, phương ngữ.
Ca khúc Nhạc Thư Giãn - Tiếng Gió Thổi do ca sĩ thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát nhac thu gian - tieng gio thoi mp3, playlist/album, MV/Video nhac thu gian - tieng gio thoi miễn phí tại
Khi Luật Khoa giới thiệu lại bài viết “Chết đói trong thế kỷ 21” của tác giả Phạm Đoan Trang trên Facebook vào cuối tuần trước, [1] có một độc giả bình luận đại ý rằng Ở thời này, nếu không bệnh tật hay mất sức lao động mà chết đói thì chỉ có thể là do lười biếng thôi. Bình luận này thu hút rất nhiều phản hồi. [2] Tác giả của bình luận dù bị phản đối vẫn tỏ ra kiên định rằng phần lớn người nghèo là do làm một ngày nghỉ ba ngày, làm không lo làm tối ngày lo hát hò nhậu nhẹt, nhà không có điều kiện mà đòi mua điện thoại xịn trả góp, không biết tiết kiệm, thiếu nỗ lực, không biết tự kiểm soát bản thân, Tóm lại, họ nghèo là lỗi của họ, ráng mà chịu. Thú thực là tôi đọc xong thì nộ khí xung thiên, cũng muốn lao vào cuộc tranh luận để đại khái gọi là làm cho cậu ta sáng mắt ra. Nhưng ngẫm lại thì suy nghĩ “bạn nghèo là lỗi của bạn” không phải là của riêng gì người bạn này. Nó là suy nghĩ của rất nhiều người, một phần lớn là nhờ những cuốn sách kiểu cha giàu con giàu, học làm giàu theo cách của Donald Trump, luôn bán rất chạy. Ngẫm lại thêm chút nữa thì thời còn trẻ tôi cũng từng suy nghĩ như vậy, nên tôi quyết định dành cơn giận lại để viết bài giới thiệu một cuốn sách có thể phản biện tất cả những suy nghĩ như đinh đóng cột của bạn ấy về người nghèo, hy vọng sẽ có ích cho nhiều người hơn. Cuốn sách này không liên quan đến việc dạy con làm giàu, nhưng nó thực tình đã mãi mãi thay đổi cách tư duy của tôi. Đó là một cuốn sách về người nghèo, của hai nhà kinh tế học được trao giải Nobel năm 2019 Abhijit V. Banerjee và Esther Duflo. [3] Sách có tên gốc tiếng Anh là “Poor Economics”, [4] đã được xuất bản bằng tiếng Việt với tựa đề “Hiểu nghèo thoát nghèo”. “Hiểu nghèo thoát nghèo” được ra mắt tại Việt Nam vào năm 2015, [5] thuộc tủ sách Cánh cửa mở rộng của Nhà xuất bản Trẻ, do nhà toán học Ngô Bảo Châu và nhà văn Phan Việt khởi xướng nhằm tuyển chọn và giới thiệu những cuốn sách mà họ cho là tinh túy. Tính đến năm 2019, sách đã được tái bản 5 lần. Cuốn sách nhận được vô số lời tán dương của những nhân vật tiếng tăm trên thế giới. [6] Nếu bạn đã đọc cuốn sách này rồi, chúc mừng bạn! Bạn không nên đọc tiếp bài viết này nữa mà nên đi đọc lại cuốn sách; tôi mới đọc lại để viết bài mà vẫn thấy như có điện chạy trong người, hệt như lần đầu tiên. Nếu như bạn chưa đọc sách, và đã từng đặt câu hỏi vì sao người nghèo cứ nghèo mãi thế, hay cũng có cùng suy nghĩ “họ nghèo là lỗi của họ” như người bạn nói trên, thì bạn nhất định nên đọc cuốn sách này, đọc rất kỹ. Làm quen với khái niệm “bẫy nghèo” Có một khái niệm được nhắc đến xuyên suốt trong cuốn sách, đó là “bẫy nghèo” poverty trap. Nó được minh hoạ bằng đồ thị bên dưới. Thu nhập hôm nay ảnh hưởng thu nhập mai sau ra sao? Nguồn Sách “Poor Economics”. Trong đồ thị này, trục ngang là thu nhập hôm nay, trục dọc là thu nhập tương lai. Đường chéo là đường cơ sở. Trên đường chéo, thu nhập hôm nay bằng với thu nhập tương lai. Có một ngưỡng thu nhập chia đồ thị thành hai phần trong và ngoài bẫy nghèo. Rõ ràng là thu nhập hôm nay và thu nhập tương lai có liên quan đến nhau. Những gì bạn có hôm nay sẽ ảnh hưởng đến những gì bạn có trong ngày mai, tháng sau, năm sau, thậm chí là thế hệ sau. Tiền bạn có hôm nay quyết định bạn ăn bao nhiêu, con bạn được ăn mì gói hay là ăn cơm có rau có thịt, được học trường gì, chi tiêu bao nhiêu để chữa bệnh, Nếu bạn thuộc vùng ngoài bẫy nghèo, mối tương quan thể hiện ở đường cong nằm ở phía trên đường chéo. Thu nhập ngày mai của bạn sẽ cao hơn thu nhập hôm nay. Số phận hạnh phúc hơn này thể hiện qua mũi tên hướng về bên phải, từ điểm B1 đến B2, rồi B3, và cứ thế. Bạn sẽ ngày càng giàu hơn theo thời gian, ít nhất là đến một điểm trần nào đó. Vấn đề là, mọi thứ không phải lúc nào cũng tích cực như vậy. Đối với những người nằm trong khu vực bẫy nghèo vùng bên trái, thu nhập ngày mai của họ thấp hơn thu nhập hôm nay đường cong nằm dưới đường chéo. Điều đó có nghĩa là theo thời gian, mũi tên thu nhập tiến về bên trái, từ A1 đến A2, A3, cứ thế cho đến bẫy nghèo tại điểm N. Họ sẽ càng ngày càng nghèo đi. Biểu đồ này thể hiện rằng có một ngưỡng thu nhập gọi là ngưỡng nghèo. Nếu như cứ liên tục có thu nhập thấp hơn mức này, người nghèo không thể tự mình thoát ra nổi, dù họ cố gắng cách mấy. Đó là lý do nó được gọi là một cái bẫy. Có nhiều nhà kinh tế học hai tác giả Banerjee và Duflo cho là đa số không tin vào sự tồn tại của cái bẫy này. Trong cuốn sách, hai tác giả đã chứng minh nó bằng ngồn ngộn những câu chuyện sống động của những người nghèo trên khắp thế giới. Qua những nghiên cứu công phu, họ trả lời lần lượt những câu hỏi hóc búa đối với những nhà hoạch định chính sách và hoạt động xã hội. Tại sao người nghèo khi có thêm tiền thì mua tivi thay vì mua thực phẩm? Tại sao việc tiết kiệm đối với họ lại khó đến vậy? Tại sao họ không có tiền mà cứ đẻ thêm con? Và có phải sinh nhiều con là lý do khiến họ tiếp tục nghèo? “Poor Economics” được viết dựa trên những công trình nghiên cứu trong suốt hơn 15 năm của Abhijit V. Banerjee và Esther Duflo về những người bần cùng trên thế giới. Hai tác giả nhấn mạnh rằng họ nghiên cứu về người nghèo the poor, chứ không phải là về tình trạng nghèo đói poverty. Hai thứ này thường bị nhầm lẫn. Trong khi rất nhiều người nghiên cứu về tình trạng đói nghèo trên toàn cầu và cách để xóa bỏ nó thì lại không mấy ai tìm hiểu về người nghèo như những con người bình thường, những người “như chúng ta, cũng có hy vọng và hoài nghi, hạn chế và khát khao, cùng biết bao hoang mang và tin tưởng”. Nếu muốn giúp họ thoát nghèo, đầu tiên phải hiểu cách hành xử của họ cái đã. Bìa quyển sách “Poor Economics”. Ảnh Amazon. Hãy thôi ngồi trong chăn ấm nệm êm mà phán xét Thẳng thắn mà nói thì cái tựa đề của bài viết này là tôi hơi nổ. Trong sách, sau nhiều nghiên cứu, hai tác giả thừa nhận rằng người nghèo bị sập vào bẫy nghèo vì thiếu thốn thông tin, thiếu kiên định và lười biếng. Rồi, coi như thiếu thốn thông tin là điều kiện khách quan đi, vậy chẳng phải là họ thiếu kiên định và lười biếng nên mới nghèo còn gì? Hãy dừng lại một giây và tự hỏi, bạn có những tật xấu như vậy không? Bạn có thực hiện được lời hứa tập thể dục thường xuyên mà dịp năm mới nào cũng đặt ra không? Bạn giảm cân thất bại bao nhiêu lần rồi? Năm nay bạn có đọc sách nhiều hơn năm trước không? Có học được ngôn ngữ nào mới không? Có học được cách chơi đàn không? Hãy thành thật đi nào. Đã có bao nhiêu mục tiêu bạn viết ra trên Facebook hay trong những cuốn sổ “to-do list” được tặng kèm theo những cuốn sách “self-help” cuối cùng tan vào hư vô vì bạn không đủ kiên định và không đủ chăm chỉ? Thực tế là chúng ta đều gặp những vấn đề và những thói tật y như người nghèo. Xét cho cùng, chẳng ai đủ khôn ngoan, kiên nhẫn hay am hiểu để hoàn toàn chịu trách nhiệm về bản thân. Vấn đề là, ta có lợi thế hơn người nghèo, vì những chật vật của chúng ta chỉ là để phát triển bản thân, chứ không phải là để sinh tồn. Nói nôm na là, nếu như ta có thiếu kiên định, hay lười biếng, hay không kiểm soát tốt bản thân từ năm này qua năm khác, thì ta và gia đình ta cũng không lâm vào cảnh nguy kịch. Ta có chăn ấm nệm êm, người nghèo thì không. Tôi không thể viết hay hơn hai tác giả trong lập luận này được, nên xin trích nguyên văn đoạn dưới đây để giới thiệu đến bạn. Nó nằm trong một tiểu đoạn được đặt tựa đề là “Ngồi trong chăn ấm nệm êm mà phán xét”. Lợi thế thực sự của chúng ta xuất phát từ những thứ chúng ta mặc nhiên công nhận. Nhà ta có nước sạch được dẫn ống đến tận nơi, không cần phải thêm clo vào nước sinh hoạt mỗi tháng. Hệ thống cống rãnh cũng tự hoạt động và chắc chắn ít ai trong chúng ta thực sự biết chúng hoạt động ra sao. Ta coi như có thể tin tưởng vào sự tận tâm của bác sĩ và hệ thống y tế công cộng và có thể biết được nên và không nên làm gì, chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc cho con em mình tiêm phòng vì các trường công lập sẽ không cho nhập học nếu trẻ chưa được tiêm phòng, và thậm chí vì lý do nào đó ta chưa cho con tiêm phòng thì chúng vẫn được an toàn vì những người khác đều đã được tiêm. Các công ty bảo hiểm thậm chí còn tặng quà khuyến khích tập thể dục vì họ lo ngại chúng ta lười biếng không chịu luyện tập. Và có lẽ quan trọng nhất là chúng ta hầu như không phải chạy ăn từng bữa. Nói cách khác, hiếm khi chúng ta phải cố gắng kiểm soát bản thân hay đưa ra những quyết định mang tính sống còn, trong khi người nghèo lúc nào cũng phải làm điều đó. Bạn có thể đọc được những lời khen ngợi rằng “Poor Economics” là một cuộc cách mạng về tư duy trong khoa học và trong các chính sách vĩ mô. Tôi muốn nhấn mạnh một cuộc cách mạng khác mà cuốn sách có thể tạo ra với từng người trong chúng ta – những người không nghèo Nó cung cấp những cơ sở khoa học đáng tin cậy để chúng ta biết cảm thông hơn, sống nhân ái hơn. Quay lại người bạn có bình luận đã truyền cảm hứng cho bài viết này. Trong khi tranh luận, bạn ấy có nhiều lần nói với đối phương là “đừng có giở giọng đạo đức nữa”. Tôi chỉ muốn báo với bạn ấy là trong cuốn sách “Poor Economics”, có những lý do ở tầm Nobel Kinh tế khuyến khích chúng ta tiếp tục kêu gọi nhau sống đạo đức hơn. Người nghèo vẫn nghèo có phải là do họ lười biếng?Không đơn giản vậy đâu bạn. Bạn nên nghĩ nữa, nghĩ nữa đi. Bài viết nằm trong mục Đọc sách cùng Đoan Trang, đăng vào tối thứ Ba hàng tuần. Bài cộng tác xin gửi cho chúng tôi tại đây. Ban biên tập Luật Khoa tạp chí, bao gồm Đoan Trang, rất mong chờ bài viết của bạn.
ngheo toi gi dau